June 29, 2017

người xa lạ

Ảnh My
"  Không phải bỗng nhiên, mà từ rất lâu rồi, đã có cảm giác viết là một sự đày ải. Là một quá trình vùng vẫy. Là một cuộc truy tìm nghĩa lí tối thiểu nhất trong vô vàn phi lí. Nhưng cảm giác đó còn bé nhỏ hơn là cảm giác đang làm nhục ngôn từ, tước đoạt ý nghĩa nội tại của nó, nhét nó vào một chỗ hoàn toàn không xứng đáng. Chẳng có linh hồn "

Đó không phải là lí do dạo gần đây tôi ít viết mà vì không có gì để viết, mỗi ngày trôi qua vẫn bình thường và đáng yêu vậy thôi. :D Còn trích dẫn trên là của chị M. Và hình như tôi nhớ không nhầm thì Linda Lê cũng từng viết như thế.

Hay đứa em tôi nói rằng viết là sự giả dối, nâng niu câu chữ cho đẹp. Người ta nhận sự xấu xa tội lỗi của họ bằng câu chữ cũng làm cho nó ý nghĩa đáng thương. Thật ghê gớm, với tôi tiểu thuyết vỗn dĩ đã là không thật vậy nên nó lại hay, không cần phải đoán xem quá nhiều. Chứ không phải " đọc đi không phí 5p cuộc đời bạn đâu" mà hàng ngày fb nó đập vào mặt

Giới thiệu sách mới là mục đích chính đây. Người Xa Lạ của Albert Camus được một vài dịch giả Việt dịch. Chả biết ai dịch hay hơn ai vì cuốn này trang đầu tiên tôi đọc lại tới 10 lần chưa hiểu hết vài dòng của nó. Vì đọc trên điện thoại nên lười kinh khủng và không có đọc lực đọc.

Và hình trên là của chị họa sĩ My bút danh Thanh Thư dịch. Chị chê một vài người dịch Người Xa Lạ không nuốt nổi nên đã quyết tâm dịch lại. :))))) Và chị đó nhắn chị sẵn sàng nhận gạch đá.

Gặp chị ấy ở ĐN mới biết có quen khá nhiều anh tai tiếng trong làng văn học mà hãi. Hahaha. Dù sao hôm kia có người inbox hỏi sao dạo này em không viết blog, thỉnh thoảng chị vào không thấy bài mới. Thì hôm nay, bài này để nói mọi người đọc thử cuốn này đi.

No comments:

Post a Comment